__________________________
--------------
Lao khô những giọt nước mắt của em, nắm chặt tay em và bước xuống nhà, tôi quyết định sẽ công khai mói quan hệ này với em, cho dù có tất cả những gì xảy ra đi nữa tôi sẽ hứng chịu tất cả, bởi vì tất cả những lỗi lầm này đều do tôi, đều xuất phát từ tôi, bước xuống từng bậc thang, lòng tôi cảm thấy thật lo sợ, tôi nắm chặt lấy tay em, nhưng...................em lại buông tay tôi ra, tôi quay lại nhìn em với cái sự ngỡ ngàng trước hạnh động của em đang làm, em làm gì thế
-anh đừng nói gì hết nhaz – em nháy mắt tôi
Tôi nhìn em ko nói gì, bởi gì tôi chẵng biết làm gì lúc này, xuống tới nhà thì đả thấy một ánh mắt sắt lẹm dàng cho tôi, đó là đ
-2 đứa làm gì trên đó thế - mẹ thắc mắc
-D...ạ... – tôi chưa kịp nói hết câu
- nãy cái ông này làm rớt đt xuống kẹt tủ, kêu con lên lấy dùm chứ gì – em cười tít mắt
- thật ko đấy – đ nhìn tôi
- à...à thật – tôi đáp lại rụt rè
Đồ ăn trên bàn đả được mẹ dọn ra hết, hương thơm ngi ngút của những món ăn mà tôi yêu thích nhất, đi lại cái nồi định bới một chén cơm thì lại bị 4 người phụ nữ hét cho một trận
-cái gì mà ăn cơm, bệnh thì ăn cháo đi – 4 người phụ nữ hét vào mặt tôi
Ngẹn ngào bưng chén cháu nhưng trong lòng vẫn nhớ đến chén cơm ấy, làm tôi não ruột. Ko ngờ vừa lúc nãy đ dành cho chúng tôi ánh mắt sắt lẹm nhưng bây h 2 người mà tôi yêu lại nói chuyện gất hợp gơ với nhau, cả hai vừa nói vừa cười đủ thứ chuyện trên đời, chuyện ngày càng rắc rối tôi ko biết sẽ xữ lí như thế nào đây trời ơi tôi hét lên trong lòng nhưng bề ngoài vẫn giữ cái vẽ vui vẽ thường ngày. Buổi cơm diễn ra suông sẽ trong tiếng cười ríu rít của 4 người phụ nữa ấy, còn tôi chỉ ngồi đó làm khán giả ngồi xem cho hết vỡ kịch. Tiễn hai người con gái ấy ra về tôi bước nảo nề lên căn phòng của mình tiếng bài nhạc não nề “ song from graden sceret’ làm tôi như muốn tự tữ, ngả người xuống gác tay lên chán suy ngỉ làm sao để chuyện này sẽ êm đẹp đây, ngoài kia mưa đả rơi, tí tách tí tách ....căn phòng bây h đả bị những tiếng mưa ngoài kia lấn át trong đây, giờ đ đang làm gì nhỉ, à mà còn linh nữa ko biết 2 người con gái ấy có nhớ tôi ko . tôi mong sau cơn mừa đêm này thì mọi chuyện sẽ trỡ lại như những ngày trước đó “ sau cơn mưa trời lại sáng “ mong câu này sẽ đúng , nhắm mắt một lúc thì tôi đả chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ êm đềm............................................ ..............................
Mưa đả dứt, mặt trời bắt đầu ló dạng những tia nắng ban mai xuyên qua những giọt sương còn động lại trên những tán cây ấy, sau một đêm mệt mõi với những suy ngỉ thẫn thơ, cằm chiếc điện thoại lên để điện cho Đ rũ em đi chơi
-tút......tút......tút.......
- alo – cái tiếng nhỏ nhẹ của em ở đầu bên kia
- đang làm gì thế - tôi hỏi em
- đang đi chơi nè – nhỏ trả lời tỉnh bơ
- sặc.....đi với ai thế - tôi gặng hỏi
- thì linh nè chứ ngoài anh ra em có biết ai đâu – vẫn cái giọng ngây ngô ấy
Nín thở một lúc để lấy lại bình tỉnh để có thể nge kĩ những lời của em nói, má ơi rồi chuyện gì sẽ xảy ra đây.
-tui đi với được ko – tôi nài nỹ em
- Ko – em trả lời dứt khoác
- Sao vậy, tui chỉ muốn đi chơi zới bà thôi mà, zới ở nhà bùn quá – tôi năn nỉ em
- thôi mà ngoan đi, ở nhà đi con gái đi chơi mà có ông kì lắm - em dỗ ngọt tôi
Ngả người xuống giường thở dài, ở nhà kiểu này một hồi chắc chết quá, nằm nghỉ loáng thoáng trên chiếc giường thì tôi bổng nhớ đến bọn bạn chết tiệt , mấy ngày rồi ko gặp tụi nó kiếm kèo đi nhậu mới được cầm cái đt lên fone tụi nó
- alo mày hả tuấn – tôi nhanh nhẹn hỏi
- ừ tao đây sao thế mạy
- chán quá , định rủ mày zới mấy đứa kia đi uống cafe rồi đi nhậu lun nằm ở nhà buồn thúi ruột
- ừ chổ nào
- lại chổ củ đi
Cúp máy chạy thẳng vào nhà tắm úp mặt xuống dòng nước đang chảy siết để cho tỉnh táo, sọt ngay một cái quần jean thêm một cái áo thun, tôi rón rén bước xuống nhà dắt chiếc xe ra, phù may quá hk có bị phát hiện, phi trên chiếc xe của mình gió thổi rát cả mặt, những dòng người qua lại tấp nập, những tiếng reo hàng của những người bán hàng rong đang vật lộn với dòng đời, càng tô lên cái vẽ bất công của cuộc đời này, suy nghỉ một lúc thì tôi đả tới trước cái quán cà phê quen thuộc, chọn một chiếc bàn nằm ngay góc quán ngồi xuống nhìn quanh thì tụi nó chưa tới....chị chủ quán thấy tôi liền chạy ra tiếp chuyện
- hổm rài bị con nhỏ nào tha đi mà ko lại uống cafe thế ku – chỉ cười nét cười rất dịu dàng, và tôi coi chị như là chị ruột của mình bất cứ vui buồn cũng chia sẽ với chị
- có đứa nào đâu em làm gì có gệ hã chị - tôi giả vờ tũi thân
- thôi đi ku làm như chị ko biết zậy, bửa hổm thấy em chỡ đứa nào ngồi sao tình tứ lắm này – chị cười hí hí
- ái chà....chắc chị nhìn nhầm đó mà hehe
Ngồi tán dóc với chị một lúc thì tụi bạn chó đẻ cũng lê lết tới, thấy tụi nó tui liền đứng dậy vẫy tay
- đây nè tụi bây
Thấy tôi, bọn nó đi với vận tốc 1 cây chuối trên giờ lê lết tới thiệt là tụi này nó rề rà hết sức.
- này thằng kia hổm rài sao đéo thấy thế - thằng tuấn nhìn tôi
- tao bịnh nên đi ko đc – tôi đáp lại
- thôi nhìn cái mặt mày là biết mê chim bỏ bạn rồi – nó xoáy tôi
- mê cái mã cha mày tao nói thật – tôi chữi tụi nó
- hố hố , sao nóng thế, giỡn tí mà – cả đám cười rân lên
Ngồi tán dóc đủ thứ chuyện trên đời với tụi nó thì trời cũng đả xế chìu, có lẽ mấy ngày ko nói chuyện zới tụi nó nên bây h thời gian trôi nhanh quá, rời khỏi quán cafe cả đám chúng tôi đèo nhau lên một quán nhậu bình dân, tấp vào ngồi xuống một cái bàn ngay trước quán nhậu, kêu mồi và 2 kết bia ra vừa ngồi uống với nhau, vừa tán dóc bổng chợt cái điện thoại trong quần tôi rung lên từng hòi, lấy cái đt ra khỏi quần đặt nhìn vào thì ra là linh đang gọi cho tôi đặt lên tai nge
-alo anh hã , anh đang ở đâu zậy – giọng em hốt hoảng
- có chuyện zì hã em – tôi tỉnh rượu
- em zới đ bị 2 thằng nó dê xòm nó ko cho em tụi em về - em lấp bấp nói
- cái gì bây h em đang ở đâu anh qua liền – lòng tôi nóng rang lên
- em đang ở gần quán xyz – giọng em run rẫy
- rồi đứng đó đi anh qua liền – tôi cúp máy cái rụp cho vào túi
- có chuyện gì vậy minh – thằng tuấn nhóm người lên hỏi tôi
- con gệ tao bị tụi cho nào nó phá – tôi la lên
- đụ mẹ nó thằng nào zậy để tao đi zới mày
Nói xong tôi và thằng tuấn phi trên con exciter của mình , kéo hết tốc lực trên chiếc xe, lòng tôi nóng rang lên , gió thổi vào tôi rát cả mặt nhưng tôi mặt kệ những thứ vớ vẫn đó, đây rồi 2 người con gái tôi yêu bị 3 thằng chó mò mẫm , dựng xe xuống đường tôi và thằng tuấn chạy vào
- đụ mẹ tụi mày đang làm gì đó – tôi thét lên
Tôi bay người lên tống cho thằng đang đụng chạm vào người đoan cái cơ thể này là của tôi, bất cứ thằng nào đụng vào điều phải trả giá, một cú đả đạp ngay thẳng vào mặt thằng đó, nó chúi nhũi ra phía sau, có lẽ do cú đá tôi quá mạnh khiến máu mũi hắn chảy ra như thát, tôi bay lại đấm tụi bụi vào mặt thằng chó đó do ko để ý lúc đang hăng máu
............bốp........tiếng của miếng thủy tinh va vào một vật gì đó rất cứng, máu trên đầu tui bắt đầu chãy, nhưng nó ko thể ngăn được cái chết chóc đang bùng phát trên người tôi, đứng dậy quay lại nhìn thằng chó đó nó còn đang cầm cái chai thủy tinh bị bể khi đập vào đầu tôi, nó giơ tay lên cầm cái chai bị bể đâm vào người tôi, tôi né sang một bên làm nó mất đà chúi nhũi , một ánh sáng lóe trong mắt tôi, dựng bên tường là một cái bóng đèn huỳnh quang bị bỏ, ko cần suy nghỉ nhìu thêm chụp lấy cái bóng đèn giơ tay lên đập vào đầu thằng chó đó từng mãnh vở thủy tinh túa ra ghim vào đầu thằng chó đó và cả vào ngực tôi nữa, máu chảy ướt cả ngực tôi, nhìn sang thằng tuấn thì nó cũng đả xong với thằng chó kia rồi
- lâu rồi ko thấy mày đánh như zì nhỉ - thằng tuấn cười ha hã
- đụ mẹ ai bảo dám động vào bạn gái tao – tôi vẫn còn muốn típ tục đánh cho chết mẹ 2 thằng chó đó
Nhưng ánh mắt tôi bắt gặp 2 dáng người con gái tôi yêu đang nhìn tôi với ánh mắt sợ sệt tiếng lại 2 cái hình dáng nhỏ nhắn ấy
- ko sao chứ - tôi nhẹ nhàng hỏi 2 người con gái tôi iu
Tất cả chỉ là 2 sự im lặng , ko giống như ngày thường đoan chạy lại ôm chầm lấy tôi những giọt nước mắt bắt đầu ứa ra ko ngừng, em ôm chặt lấy tôi .
- anh ko sao chứ trời ơi tại em mà anh mới như zị - em ôm lấy tôi nức nỡ
- khờ quá cô ngốc à, mọi chuyện xong rồi – tôi vén máy tóc em sang một bên
Vẫn còn một người con gái trong góc khuất tối tăm ấy, nhưng tôi có thể thấy được những giọt nước mắt trong cái góc ấy, nhẹ nhàng bước lại bên em dùm đôi tai chai sạn của mình lau đi những giọt nước mắt ấy, và nhẹ nhàng an ủi em, tôi mặt kệ chuyện gì sẽ sãy ra, tôi sẽ ko để thêm bất cứ một người con gái nào phải rơi lệ vì tôi
- minh mày đưa 2 đứa nó về đi, nhà tao gần đây tao đị bộ về được – thằng tuấn nói với tôi
- được ko đó, hay để tao chở mày về trước – tôi ân cần hỏi nó
- thôi đi ông nội, lo 2 cô kia kìa – nó cười hí hững
-Ừ tao zìa trước nge
Nói xong tôi ngoắt 2 cô nương lại, dồn lên chiếc xe của mình, gió thổi làm những vết thương của tôi gát rạt, nhưng những nói đau ấy là ngĩa lý gì khi có 2 người con gái đang ôm lấy tôi. Đưa đoan và linh về nhà xong, tôi chạy ngay đến bệnh viện để băng bó, mùi sát trùng khó chịu cứ xong vào mũi tôi ko ngừng làm tôi chịu ko được, sau khi băng bó xong đình ra về thì , bác sỉ bảo tôi phải nằm lại đêm này để có gì băng bó típ, nằm trên chiếc giường này mà lúc trước cũng có một người con gái tôi iu cũng nằm ở đây, sau một lúc nghỉ vu vơ thì tôi lại thiếp đi lúc nào ko biết .
Mở mắt sau một đêm ngủ tại cái bệnh viện này, trước mắt tôi lúc này, là một người phụ nữ chăm sóc tôi suốt 15 năm qua, đó là mẹ, người phụ nữ tuyệt vời của gia đình này
-sau rồi con, hôm qua đi đánh nhau à – mẹ dịu dàng hỏi cái dịu dàng của mẹ làm tôi cảm thấy lo lắng
-D...ạ..ạ - tôi ấp úng nói không thành lời
- Linh với đoan nói mẹ nge hết rồi – mẹ quay sang nhìn 2 người con gái mĩm cười
-Dạ con xin lỗi – tôi xin lỗi mẹ, vì đả phá vở lời hứa với mẹ là ko đánh nhau nữa
- ừ biết thì tốt, còn đau ko – mẹ ân cần hỏi tôi
-dạ cũng hết đau rồi
- như zị mà hết đau à – mẹ tán vào ngực tôi một cái nhẹ
- Đ...........au.............chết con – tôi như mún khóc
- thôi ngồi dậy, đi về
Tôi ngồi dậy cùng với mẹ và 2 người con gái tôi iu đang đứng đó, ánh mắt buồn tênh, ko hỉu sao lại buồn nửa nhưng bây h tôi ko thể cất lời để hỏi 2 em. Bước khỏi cái bệnh viện ngột ngạt, hít một ko khí trong lành vào lòng ngực, cái ko khí này thật là thỏi mái, nhưng bây h cái ko khí này còn được bao nhiêu đâu. Về đến nhà mẹ loay hoay với bếp để nấu chén cháo của tôi, còn ba thì bây h đả đi làm ngôi nhà này chỉ có hình bóng của mẹ luôn hiện diện trong căn nhà này, bước từng bước chân nặng nề cái đầu tôi bây h vẫn còn đau nhói bởi cái chai bia thằng chó kia nó đập zô đầu tôi hôm qua. Đẩy cánh cửa phòng quen thuộc ngả người xuống chiếc giường thân quen...............rung...........rung.......tiế ng điện thoại run bần bật trong quần tôi, cầm đt trên tay thì ra là thằng tuấn chắc nó hỏi tôi có sao ko đây mà
- alo – tôi uể ải đáp
-tao tuấn nè, mày sau rồi – nó hớt hải bên đầu dây kia
- mới xuất viện, tao đang ở nhà nè
- Sặc, làm gì mà zô tới bệnh viện zị ba – nớ chưng hững
- thì zô gỡ miểng chứ gì, hk lẻ mày kêu tao zát cái thân đầy thương tít này về nhà à – tôi thở dài
- về rồi mẹ mày có nói gì hok
- mẹ tao đi rướt mà, hên là ko sao mẹ tao nge nhỏ bạn gái tao nói hết rồi
- Ừ, chìu đi cafe nge mạy
- Ừ chừng nào đi điện tao
Ngồi nằm một lúc, thì sao mà chán quá xung quanh tôi là bốn bức tường màu xanh chỉ có duy nhất một cái cửa sổ, ngước đầu qua cái cửa sổ, khung cảnh đồng quê này thật yên bình và dể chịu, gió thổi nhè nhẹ, từng chiếc lá cây rơi lã tã xuống những dòng người tấp nập trên những con đường trải dài đến tận chân trời.Kia là ngọn đồi mà ở đó có một người con trai đả ngỏ lời yêu với một cô gái, cái lúc ấy thật là hạnh phúc và ngọt ngào. Vội cầm đt lên gọi cho em
- alo Đ hã – tôi nhẹ nhàng nói
-ừm tui nè, khõe chưa đó – vẫn cái giọng lí nhí ngày nào
-cũng đở rồi
-hôm qua nhìn ông thấy gê quá – giọng em hạ xuống
-gê zì – tôi thắc mắc
-thì hôm qua oánh nhau ấy, nhìn như muốn giết người
-à, thì cũng vì một người nên anh mới làm thế thôi
- vì linh hã ? – em nói làm tôi bất động, đúng thật hôm qua tôi đánh nhau cũng ko phải tất cả là vì em, mà còn linh nữa
-đâu mất tiu rồi – giọng em lóng ngóng
-đây nè, nãy mẹ gọi – tôi gạt em
- ừa zị hã, lát qua nhà tui ăn cơm nge, ông hải kêu qua đó – đây là lần đầu tiên em mời tôi về nhà ăn cơm, lòng tôi cứ lâng lâng trên mây
-ừ để lát anh qua
Cúp máy xuống lòng vẫn cứ lâng,bổng dưng giọng nói của mẹ cắt đắt những suy ngỉ lâng lâng của tôi nãy giờ
- xuống ăn cháo nè con – giọng mẹ vang lên
- Dạ - tôi đáp lại cho mẹ
Bước xuống nhà trong lòng vui sướng, tôi cứ cười mãi cứ như thằng khùng mới ra chạy.
Mùi thơi ngi ngút của chén cháo buổi sáng mẹ làm nó thật tuyệt
-lần đầu tiên mẹ thấy con quánh nhau để bảo vệ người khác đó – mẹ trêu tôi
-mẹ làm như con xấu lắm vậy – tôi than thở
-mà chuyện này mẹ muốn hỏi con – mẹ nhăn mặt
-dạ chuyện gì thưa mẹ - tôi vừa nói, vừa húp cháo
-linh thít con phải ko, với lại con cũng thít linh nữa phải ko
Tôi bất động trước, lời nói của mẹ, từng con chữ được nhấn mạnh trong những lời mẹ nói, nó cứ như muốn đè bẹp tôi vậy, không khí bây giờ nó thật là nặng nề
- Co...n...con – tôi giống như một kẻ trộm bị bắt gặp vậy
- con ko cần nói, mẹ biết bởi những cử chỉ của linh và của con nữa, nhưng mẹ nói với con thế này, con còn nhỏ yêu đương bây giờ là không được, với lại thương một lúc hai người con gái thì tất cả chỉ là đau khổ thôi, mẹ không trách con, nhưng con hãy suy ngỉ những lời mẹ nói, để có thể quyết định cuộc đời của mình.
-dạ...con sẽ suy ngỉ
Thoát khỏi cái không khí căng thẳng nãy giờ, nhưng những lời mẹ nói với tôi đều đúng cả, tình tay ba thì có bao giờ đem lại hạnh phúc đâu, tôi phải làm thế nào đây,Đoan là người con gái tôi iu và tôi cũng đả lấy đi sự trong trắng của em, làm sao tôi có thể rời bỏ em được, còn Linh nữa một người con gái chịu đựng tất cả vì tôi, chấp nhận đau khổ, chấp nhận làm người thứ 3, em ko bao giờ trách tôi những cuộc hẹn trễ hay thất hứa với em, em biết tôi còn có đoan nữa nên em ko đòi hỏi điều gì cả, làm sao tôi có thể phản bội em, phải bộ lại tình cảm của em, tôi không thể tôi không thể làm cho cả hai người con gái tôi yêu phải đau cả. Ngồi trong căn phòng , tôi đóng tất cả cửa sổ lại, chỉ có bóng tối trong căn phòng này có thể, làm tôi quên đi những ý ngỉ trong đầu nhưng ko thể, bóng tối chỉ nhấn chìm tâm trí của tôi thôi, nó làm sao có thể làm tôi quên được 2 em,cuối cùng lựa chọn của tôi là......................sẽ tiếp tục yêu Đ và linh cho dù chuyện gì sẽ xảy ra thì tôi chịu, tôi sẽ gánh chịu tất cả.
...................reng..................reng tiếng điên thoại đả đánh thức tôi, lòm còm ngồi dậy nhìn lên chiếc đồng hồ thì đả 2h chìu, cằm chiếc điện thoại lên nheo mắt , thì là thằng tuấn thằng bạn chó chết của tôi
-oa.......alo – tôi ngáp dài
-mày mới thức à, cafe cho tỉnh ngủ quán củ nge – nó nhanh nhảu nói
-ừ mày tới trước đi lát tao qua
Cúp máy xong bước chậm rãi vào nhà tắm, úp mặt xuống dòng nước đang chảy mạnh để rữa trôi cái cảm giác còn thèm ngủ, cằm cái khăn tắm ra khỏi phòng soạt cái quần short với cái áo thun đơn giản, lật đật xuống nhà. Không biết mẹ có đọc suy ngỉ của tôi hay không mà đả ngồi ở phòng khách canh sẵn
- Đi đâu đó – mắt thì vẫn nhìn tv nhưng vẫn biết tôi tính trốn ra ngoài
-dạ con đi uống nước với thằng tuấn – tôi rụt rè đáp
- ừ đi đi
-mà mẹ chìu đừng có chừa cơm con nge, con qua nhà đ ăn con lun
- ờ cái thằng này
Ko để mẹ nói hết câu tôi đề pa vọt lẹ nếu ko mẹ bắt ở lại thì mệt, phi trên con xe của mình một lúc , thì đả tới cái quán quen thuộc dừng xe sang một bên đẩy cửa bước vào thì thấy nó đả ngồi từ lúc nào thấy tôi đi vào nó đứng dậy ngoắt tôi
- đây nè ku – nó vẫy tay
Bước đến cái bàn , ngồi phịch xuống ,từ xa chị tiếp viên thân thuộc chạy lại
- trời mình mãy gì toàn vết thương thế - chị chau mài lại
- dạ...té xe – tôi vừa cười vừa nói
- té cái éo, nó quánh lộn hôm wa đó – thằng tuấn tài lanh
- sặc....quánh lộn à, máu điên quay lại rồi à – chị chọc tôi
Tôi quay lại lườm thằng tuấn một cái, nó thì giả vờ như ko thấy gì hết, quay lại chị nói nhẹ nhàng
- chị lấy cho em li cafe ít đường đi khát quá
- ừ ngồi đó đi chị đi lấy cafe
- cái địt ngựa mày, lanh vậy – tôi chữi nó
- tao có lanh gì đâu, tao chỉ nói sự thật thôi mà – nó thanh minh
- ừ - tôi thở dài
- ừ mà, hôm qua đưa 2 đứa nó về có nói gì ko – nó gặng hỏi tôi
- khóc lóc inh ỏi, tùm lum hết
- hehe mày đào hoa quá – nó cười khoái trá
- đào hoa gì cha ? – tôi hỏi nó
- thì quen một lượt 2 em – nó nhếch mép, còn tôi thì bất động
- điên vừa thôi, tao đâu có – tôi thanh minh, nhưng trong lòng vẫn lo sợ, tại sao nó lại biết nhỉ
- thôi tao nhìn mày lo cho con nhỏ kia tao biết rồi – nó vẫn cố moi móc tôi
- tao nói thật, nhỏ đó là hàng xóm củ thôi
- thôi mày ko chịu nhận thì thôi, nhưng tao khuyên mày một câu, 1 trái tim ko thể san sẽ cho 2 người đâu – giọng nó hạ xuống
-ừ tao biết rồi
2 thằng cứ ngồi cứ nói đủ thứ chuyện trên đời nào là con này quen zới thằng kia, con kia nó quánh con nọ, cứ luyên thuyên với nhau, nhìn lại đồng hồ thì đả gần 4h chiều liền nhớ đến cuộc hẹn qua nhà đ nữa
- tao về trước nge, tao có hẹn rồi
- hẹn với con gệ mày chứ gì, chỉ còn mà ta cô đơn nơi này thôi – nó làm bộ thở dài
- ừ
Bước ra khỏi quán, những hạt nắng của buổi xế chìu tạo nên khung cảnh thật yên bình, từng dòng người hối hả về căn nhà ấm êm của hộ, còn tôi , tôi ko về nhà mà về một nơi có một người con gái đang đợi tôi, chạy trên con xe thân yêu của mình, chẵng mấy chóc tôi đả đến nhà em, dựng chiếc xe bên đường, tôi bấm chuông..............bính.................bong... .................bính..................bong.
Một lúc sau thì em lon ton chạy ra mở cửa cho tôi, tôi bất ngờ trước cái thân hình của em bây giờ, em đang mặc trên người một cái tạp dề, khuôn mặt thì nhìn như con mèo, nhìn rất là ngố
- làm gì mà ăn mặt thế này đây – tôi hỏi em
- thì tui...tui...tập nấu ăn hk đc à – em chu cái mỏ ra
- trời đất, mới thấy nge, làm cho ai ăn đó – tôi trêu em
- thì cho....cho....chó ăn
- ặc tính đầu độc con chó hã. – tôi tiếp tục trêu
- thôi zô nhà đi – em ỏng ẹo
Dắt xe vào sân , nhìn dáo dát ko thấy ông hải đâu, tính chào hỏi ổng một tiếng, mà lại ko có nhà, thấy em hớt ha hớt hãy dưới bếp nhìn mà tức cười, tôi rón rén lại bên em, từng hơi thở phả vào tai em
- làm gì thế cô nương – tôi nói từng chữ
Em khẽ giật mình
- nấu đồ ăn cho ông ăn bồi bổ nà
- thôi để tui nấu cho, đợi bà làm chắc rả ruột quá
Đẩy em sang một bên, tôi bắt đầu trổ tài nấu ăn của mình, chẳng mấy chóc mùi thơm của thức ăn phả lên.Dọn lên cái bàn ăn, tôi và em ăn cơm mà ko thể tình tứ hơn được
- nói A nào – tôi gắp miếng thịt đưa vào miệng tôi, miệng thì cười tủm tỉm
Tôi giống như một đứa trẻ vậy, em thì cứ như cô bảo mẩu, chẳng mấy chóc cô bảo mẩu này đả làm cho đứa trẻ to con nào ăn sạch trơn.
- bà này, anh hải đâu, ảnh nói kêu qua ăn mà hk thấy đâu – tôi hỏi em
- làm gì có, hôm nay chỉ có em và anh thôi – nhỏ cười ha hả
Không ngờ đ ngoan hiền ngày nào của tôi đi đâu mất mà bây h là một cô gái bạo dạn
- zị là hk có ai ở nhà hả - tôi cười khoái trá
-ừm đi hết rồi
- zị tối nay 2 đứa mình.........xyz nha – tôi gợi ý cho em
- xyz là gì, tui hk pít – biết rồi mà còn giả vờ
- thì là như zì nè – tôi phát vào mông em một cái
- đồ quỷ thấy gét – nói gét nhưng mà lại cười mới gê
Tôi nhẹ nhàng lại đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ nhàng, tay bắt đầu mò mẫm mông em, nhưng em lại đẩy tôi ra
- thôi mà tắm cái đi, bây h nực quá hà – em bước vào nhà tắm nhưng tôi đâu có để em thoát như vậy, tôi quàng tay qua eo em kéo em lại
- 2 đứa mình tắm chung nhaz – tôi đề ngị
- như..ng....mà ngại lắm – hai bên má em đỏ ửng lên
- thôi mà chìu y, mới xuất viện mà – tôi năn nỉ em
- ừm
Tôi ẩm em vào phòng tấm, em dùng tay kéo nhè nhẹ chiếc quần của tôi xuống, từng cm một, khi chiếc 2 quần được cởi ra em cằm lấy thằng nhỏ tôi sụt nhè nhẹ cho thằng nhỏ cứng lên rồi thì đánh vào cái đầu khất một cái la lên
- này thì hư – có ai như em ko vậy trời, giọc cho nó cứng lên rồi quánh ngộ thật
Tôi ko thể để em khóng chế như vậy tôi kéo em đứng lên , quay em vào tường rồi, nhẹ nhàng đưa tay vào cái vùng tam giác cấm của em, nhè nhẹ tôi cà vào chiếc quần ship trắng đang ôm lấy bướm em, em rên ư ư trên miệng
- bây giờ thì ai hư hã – tôi cà mạnh vào bướm em
- a....a....em hư
Nước nhờn của em bắt đầu ứa ra một lúc một nhìu, tôi nhẹ nhàng cởi nốt chiếc quần ship của em ra, ôi bướm em đẹp quá, em vặn vòi sen cho nước chảy xuống rửa trôi cái nước nhờn ấy đi.
- để em kì lưng cho nha – em nói nhỏ nhẹ
- ừm
Vừa kì cọ cho tôi, em vừa lấy tay xục thằng nhỏ của tôi , ôi thật là sướng cái cảm giác được một người con gái cưng chìu, làm cho tôi thật sự hạnh phúc , bước ra khỏi phòng tắm, tôi và em ko có lấy một mảnh vải che thân, em xô tôi nằm xuống dường em, nhẹ nhàng banh háng ra, và đưa con bướm quyến rũ trước mặt tôi và nói
- Mút đi anh
Cái mùi đặc trưng của người phụ nử kèm với mùi sửa tắm của em lúc nãy cứ xông vào mũi tui, cái mùi đó đả làm trổi dậy dục vọng trong người tôi , tôi ngặm lấy bướm em, lưỡi thì nhè nhẹ tách 2 cái mép thịt đỏ hỏn của em, lưỡi tôi dể dàng lọt vào bên trong bướm em, tôi dùng răng cạ sát vào mép bướm em, em khẻ nãy người lên vì sung sướng, từng hơi thở của em bắt đầu nặng nề, lưỡi tui cứ thế thục ra thục zô bên trong bướm em, nước dâm thủy của em ứa ra càng lúc một nhìu, nó làm ướt hết cả khuôn mặt của tôi, lấy miệng khỏi bướm em, em cúi mặt xuống và bắt đầu công việc của một ngệ sỉ thổi kèn điệu nghệ, em nắm lấy thằng nhỏ tôi sục vài cái và bắt đầu đưa cái môi chúm chím của em ngày nào hun lên cái đầu của thằng nhỏ, tôi có cảm giác như một luồng điện chạy ngang người , em ngặm chặt thằng nhỏ, bên trong cái lưỡi của em quấn chặt vào thằng nhỏ của tôi cứ thế em chẻ ngay cái khe của thằng nhỏ, tôi như ngây dại bởi dục vọng, em ngước lên nhìn tôi thấy sự rũ rượi của tôi em đắt ý vì đả làm tôi ngây dại đến mức này, em ngày càng sục mạnh còn tôi ko thể kìm chế thêm được nữa
- anh sắp ra rồi – tôi nói với em để em nhả thằng nhỏ của tôi nge
Không biết em ko nge hay cố ý, mà cứ ngặm chắc lấy thằng nhỏ của tôi đến lúc này tôi ko thể chịu đựng thêm được nửa................phụt...............từng đợt tinh trùng nóng hổi cứ bắn vào miệng em, sau khi bắn xong , tôi nằm sang một bên như thằng sắp chết , còn em vội chạy vào phòng tắm nôn hết đống tinh trùng của tôi, quay ra ngoài em nhăn mặt
- nó thấy gê quá – em chu cái mỏ lên
- tui báo trước rồi mà hk chịu nge , cứ lì mà ngậm – tôi trêu em
- ai piết đâu, cũng muốn thử coi nó ra sao – em hất ngược cái mặt lên
- zậy bây h biết nó chưa – tôi cười trêu em
- biết rồi, thấy mà gớm – em nhăn mặt
Trong khung cảnh tỉnh lặng và nóng bỏng phía bên ngoài căn phòng đó, mưa đả bắt đầu rơi gió thổi mạnh, những chiếc lá bị cuốn theo cơn gió kia, và tôi cũng vậy, tôi và em đả bị cuốn thêm cơn gió của dục vọng. Đặt nhẹ lên môi em một nụ hôn dài, 2 cái lưỡi quấn chặc vào nhau, rời khỏi cái môi mềm mại của em , hôn nhẹ lên cái cổ trắng ngần của em, rồi từ từ là đến cái ngực của em, đầu ti hồng nho nhỏ, nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm quanh cái ti hồng ấy, một tay mân mê cái vú còn lại của em, hết bên này rồi đến bên kia, sau khi chán chê với cặp vú của em, bây h 2 cái đầu ti của em đả cương cứng lên vì sung sướng, cứ lúc ngặm chặt lấy nó thì em, thì có một âm thanh nho nhỏ phát ra từ miệng em...........a.........a...................em ngồi dậy, chổng cái mông trắng phao của em lên, em ra hiệu cho tôi đẩy thằng nhỏ vào, nhưng tôi vẫn chưa muốn, tôi phải để cho em lên tới đỉnh rồi mới làm việc, cằm lấy thằng nhỏ tôi cà quanh bướm em, một lúc lại đúc vào một chút rồi rút ra, cứ thế có lẽ em ko thể chờ đợi em nữa, em loàng tay chụp lấy thằng nhỏ của tôi kê ngay bướm em đụt vào một cái............ọt..............tôi bị bất ngờ rên lên một tiếng trên môi thì nở một nụ cười khoái trá vì em đả tự động tìm đến cái cảm giác này, còn em có lẻ em đẩy vào mạnh quá, nên đả chạm vào tử cung, em khụy xuống vì sướng, tôi nắc nhè nhẹ để cho em cảm thấy lúc đầu bao giờ cũng rất là yên bình, nhưng làm gì có bình yên hoài hả em, nhấp được một lúc tôi bắt đầu nắm chặt lấy hông em tôi bắt đầu nhấp như vủ bảo vào bướm em, em rên lên từng đợt vì sung sướng.
- Á ....hự.....a sướng quá, mạnh nữa anh – em rên lên những tiếng vô ngĩa
Bên trong bướm em, thật là chất nó siết lấy con chym tôi ép vào là chym như muốn vở ra, lật em nằm ngửa lại, đẩy nhè nhẹ thằng nhỏ xung quanh cái bướm ướt át của em , đẩy nhè nhẹ thằng nhỏ vào trong bướm em , tôi nhấp từng cái nhẹ nhàng vào trong bướm em còn phía trên tôi ngậm lấy môi em, cho em những nụ hôn ngọt ngào nhất mà tôi có được, lưỡi chúng tôi tiếp tục quấn vào nhau như 2 con rắt uốn mình, nhả môi em ra tôi bắt đầu tăng tốc những cú nhịp của mình vào bướm em, có lẽ đả đến đỉnh điểm tôi nói với em
- anh sắp ra rồi a...a - tôi vừa thở vừa nói
- Á...á.....vào trong đi anh, bắn hết vào đi – em vừa rên vừa nói
Phụt........................từng dòng tinh trùng bắn thẳng vào bên trong bướm em, tôi nằm sang một bên, từng giọt tinh trùng tràn ra khỏi cái bướm xinh đẹp của em, em nhìn tôi, và tôi nhìn em cả 2 cười trong mảng nguyện , tôi ôm em, 2 cái thân thể trần truồng, trao cho nhau từ hơi ấm mặc cho những cơn gió, và giọt mưa lạnh lẽo ngoài ấy
- chúng mình sẽ ôm thế này mãi nhé anh – em cười trong hạnh phúc
- tất nhiên rồi vợ của anh ạ - tôi xoa đầu em
- em có chịu làm vợ anh hồi nào đâu mà nói – em giả vờ giận dỗi
- em đả là vợ anh từ lúc chúng ta gặp nhau rồi cô ngốc ạ - tôi dỗ ngọt em
- hứ....thật hok đó cái miệng của anh nó dẽo như dép lào ấy – em chu cái mỏ ra
- thật mà, nếu một mai ngày nào đó em bỏ anh lấy người khác thì anh sẽ tới cái hôn lễ đó cướp em đi đó – tôi nói từng chữ nhấn mạnh
- anh đừng nói như vậy, bởi vì anh đả cướp trái tim em đi từ rất lâu rồi nên chu dù em có ở bên ai thì trái tim em vẫn nơi anh thôi
Cứ thế chúng tôi trao cho nhau những tiếng yêu thương ngọt ngào, và chúng tôi ôm lấy nhau mà ngủ mặc kệ những tiếng mưa tí tách ngoài kia...............................................
Ánh nắng của buổi bình minh xuyên qua, ô cửa kính chiếu thẳng vào đôi mắt tôi, tôi nheo mắt bởi cái thứ ánh sáng ấy, định ngồi dậy để đi tắm thì nhìn sang kế bên tôi, em đang gối đầu ngủ trên tay tôi rất ngon lành, nhẹ nhàng rút tay mình ra khỏi đầu em, đặt em lên cái gối mịnh tránh làm em thức giấc, cằm cái khăn bước vào phòng tắm, từng dòng nước mát lạnh chảy xuống, nó xóa bỏ những cái vết tích của trận chiến hôm qua với em.............................bước khỏi nhà tắm với cái vẻ mặt tỉnh hắn, em vẫn nằm đó cái khuôn mặt của em lúc ngủ rất dể thương ngồi xuống bên giường ngắm em một lúc, dùng tay vénh những loạn tóc của em sang một bên. Bước xuống nhà em, vội chạy sang con đường bên kia mua 2 phần cháo và vài bọc sửa đậu nành để cho tôi và em. Quay lại nhà em, đổ 2 phần cháo vào 2 cái tô, hương thơm ngi ngút của tô cháo nóng hổi, quay lên phòng, em vẫn nằm đó vẫn êm đềm trong giấc mơ ngọt ngào của em, tôi ngồi xuống bên giường lay em
- dậy ăn sáng nè – tôi tiếp tục lay em
Em nheo mắt nhìn tôi, ngồi bậc dậy hun vào môi tôi một cái chụt
- sáng rồi hả - em nói với cái dọng còn muốn ngủ
- đi tắm đi rồi xuống ăn sáng, chưa súc miệng gì đả hun tùm lum rồi
Em bước loạng choạng vào nhà tắm, miệng thì vẫn cứ ngáp lên ngáp xuống, tôi bước xuống nhà , ngồi đợi em, 5 phút sau thì em xuống khuôn mặt tươi tỉnh hơn lúc nãy
- cháo này ông nấu hả - em hỏi tôi một câu hết sức ngây ngô
- mua đó chứ nấu gì, nấu sao kịp
- tưởng đâu nấu chứ - em chề môi
- zị bây giờ có ăn hk, hk ăn thì trả đây tui ăn một mình – tôi kéo tô cháo qua
- ăn chứ, ngu sao hk ăn – em giựt lại lúi húi ăn
- từ từ, mắt ngẹn bây giờ - thiệt tình giống trẻ con hết sức
Ăn xong , tôi ngồi dậy và dắt xe ra về
- về hã – em ngước nhìn tôi
- hk lẽ ở đây hã trời, ông hải mà zìa chắc ổng giết tui quá
- ừm hé thôi zìa đi
Chụt em hôn lên môi tôi để thay lời tạm biệt. Vi vu trên con chiến mã của mình,chạy qua bao khu phố nhìn vào cữa hàng bên đường, tôi chợt nhớ đến hôm nay là một ngày rất quan trọng, nhưng lại ko nhớ là chuyện gì mới mệt, gặn óc suy ngỉ một lúc thì tôi cũng đả nhớ ra phải rồi..........hôm nay là sinh nhật Linh, loay hoay một lúc không biết nên chọn món quà gì cho em tôi nhớ đến thằng tuấn, thằng này rành lắm
- alo mày hả tuấn
- a...lo.......có chuyện gì mà mày điện sớm vậy – tiếng nó ngáp dài bên kia
- sinh nhật tặng con gái món quà gì mạy – tôi ấp úng hỏi nó
Nge được một cái tin nóng hổi giọng nó bổng thay đổi đột ngột
- tặng quà sinh nhật hả, để anh tư vấn cho
- ừ lẹ đi
Nó suy ngỉ một hồi thì à lên một tiếng
- tặng cho nó một con thú nhồi bông đi tụi con gái thít mấy thứ này lắm, chọn mấy con dể thương ấy, nếu có thêm vốn thì mua thêm một cái bánh kem
- dậy hã cám ơn nge – tôi cúp máy cái rụp
Nhìn zô cái đống thú nhồi bông đủ hình dạng của cửa hàng, cũng may là mới xin tiền mẹ hôm qua ko thì............lựa trong cái đóng đó, tôi cuối cùng cũng chọn được một con sâu bự hết biết, ra tính tiền thì còn được 200k thế là đi toi cái đóng tiền dành dụm rồi, ôm con sâu phía sau, tôi chạy một lúc thì bắt gặp cái cửa hàng làm bánh kem mới mỡ , cuối cùn tôi liều một phen là bất quá thì nhìn cafe tháng này để đổi lấy nụ cười của một người con gái, dạo quanh hàng bánh kem tôi chọn được một cái bánh khá to, bên trên là một lớp socola thơm ngon , thêm một ít ngôi nhà trên đó nữa, tôi nhìn mà lòng kiềm không nổi, nhưng cũng phải nhịn. Tiếng chị bán hàng làm cắt cái suy ngỉ muốn ăn cái bánh kem này
- em muốn viết chử gì để chị viết cho – tiếng chị líu nghíu
- dạ để em tự viết – tôi bối rồi trả lời
- tặng cho bạn gái phải hk – chị ta đón ngay trân
- dạ....đâu có – tôi gãy đầu
- thôi chị thừa biết, cất công đi mua gấu bông rồi mua luôn cả bánh, thì chỉ có tặng bạn gái thôi
Tám xong với chị bán hàng tôi cặm cụi cặm cái bịt kem trên tay nắng nót từng chử “ Happy birth day Zk iu “ cuối cùng đả xong, ngồi đợi một lúc thì chiếc bắm kem của tôi cũng đả đặt vào chiếc hợp xinh xắn được buộc dây ruy băng màu hồng nhìn rất đẹp, nhấc đt lên điện cho linh
- alo em rãnh hk – tôi nhẹ nhàng hỏi em
- dạ rãnh – sao hôm nay ngoan lạ thường thế nhỉ
- ừ zị lại quán nước abz nge ngồi đợi một chút rồi anh qua
Trên con đường đến chổ hẹn, miệng tôi lúc nào cũng giữ một nụ cười vì tôi sắp mang lại một niềm vui cho người tôi yêu. Dựng xe lại bên quán, tôi bước vào quan sát xung quanh một lúc thì tôi thấy em đang ngồi ở cái bàn ở bên trong gần cái hồ, tôi bước nhẹ nhàng đến bên em, vội bịt mắt em lại để cái bánh kem lên bàn và nói khẻ vào tai em
........................Happy Birth Day Vợ Iu........................
Em nhẹ nhàng, gỡ bàn tay tôi đang che đi đôi mắt đáng yêu của em, từng ngón tay, được tách ra bởi những ngón tay nhỏ nhắn của em, em ngước nhìn lên tôi nở một cười nhẹ nhàng, cái cảm giác lạnh nhạt của em ngày nào đả đi mất mà bây giờ là một nụ cười nhẹ nhàng nó giống như một bông hoa đang hé nở giữa một nơi lạnh lẽo mà ánh sáng không tới được
-sao lại mua bánh kem – ko biết nhỏ giả vờ hay là quên thật
- hôm nay sinh nhật của em , mà em ko nhớ nữa à – tôi chau mài lại
- hjhj, em quên mất – nhỏ cười tươi như hoa
- trời đất, sợ em lun – tôi so đầu em
- mà bộ anh nhớ hả - nhỏ hỏi một câu hết sức ngây ngô
- sjnh nhật người mình iu mà hk nhớ, thì nhớ cái gì trời – tôi cóc đầu nhỏ
- ui...da....đau....tưỡng anh quên rồi, 5 năm rồi con gì
- anh nhớ dai lắm, nhất là ngày sinh nhật của em đó – tôi ngồi xuống bên em
- thật hk đó hay là chỉ dụ dỗ đó – nhỏ nhìn vào mắt tôi, bằng ánh mắt hết sức trẻ con
- thật mà, thôi cầu nguyện đi, rồi thổi nến
Cầm cái bật lửa lên, quẹt tay một cái thì ánh lữa xanh bập bùng hiện lên, những cây nến được ánh lữa làm cháy sáng lên, trong cái góc khuất này, có những ánh nến nhẹ nhàng cháy trong cái bóng tối xung quanh này, em nhắm mặt lại chất tay và cầu nguyện một điều gì đó. Bây giờ tôi mới nhìn thật kỉ , em mặt chiếc váy kẻ ca rô ngắn, đôi tất màu đen huyền ảo đang ôm lấy cái đùi trắng ko một vết sẹo của em, phía trên cái thân hình quyến rũ của em cũng được bao phủ bởi một chiếc áo caro cùng màu với chiếc váy ngắn của em đang mặt, nhìn em như một nàng công chúa ở cái thế kỉ 21 này................phù những ngọn nến đang cháy rực được dập tắt bởi một cơn gió thơm dịu dàng từ cái miệng xinh xinh của em, tôi ôm lấy con sâu nhồi bông ở phía sau ra đưa trước mặt em
- happy birth day em - tôi nhoẻn miệng cười
- cám ơn – em chìa tay ra nhận lấy con thú nhồi bông ấy
- anh à, anh sẽ ở bên em nguyên ngày hôm nay nhé – em cúi mặt xuống
- tất nhiên rồi, hôm nay quyên quyết định sẽ là của em mà – tôi dùng tay vén đi những loạn tóc che mất khuôn mặt em
Bất chợt một nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt dể thương của em, cái gương mặt này, cái nụ cười này nó đả cứu tôi trong những lúc tôi trong bế tắt, cái nụ cười ấy nó đem lại cho tôi một cuộc sống mới , tôi sẽ ko bao giờ để cái nụ cười ấy biến mất trên cái miệng nhỏ nhắn ấy, em à anh yêu em
-ai kêu anh ngoài kia kìa – em chỉ ra phía ngoài kia
Bẹp………..nguyên cả một cái đống kem dính trên mặt tôi, thiệt là quá quắt mà, em ngồi đó cười ha hã cả lên vì đả cho tôi nguyên một đống kem lên mặt, nhưng tôi cũng đâu có vừa, dùng tay bóng phần kem vương trên mặt mình, còn tay kéo em lại chét phần kem lên khuôn mặt xinh tươi của em, lúc ấy là một cuộc chiến tranh thật sự của tôi và em, nhưng nó ko có đau thương hay mất mát, mà trong cái cuộc chiến ấy là những nụ cười của chúng tôi. Chay kem hả hê lên mặt nhau, tôi và em bây giờ như 2 con mèo lắm lem vì bánh kem, “ reng……..reng………” tiếng chuông điện thoại van lên trong túi quần tôi, rút cái điện thoại ra nhìn vào, thì là đ, tôi vội vàng đứng dạy bước ra ngoài nge đt của em
- alo, ông hả đang làm gì đó về nhà chưa – tiếng em tra khảo bên kia
- à….à……..tui đang ở nhà thằng tuấn – làm sao tôi có thể nói cho em biết là tôi đang mừng sinh nhật với linh, với lại tôi đả hứa với em sẽ dành cho em nguyên ngày hôm nay mà
- vậy hả, làm gì bên đó vậy – em tiếp tục moi móc tôi
- nhà nó có đám, nên nó rũ qua ăn đó mà – tôi tiếp tục nói dối em
- ừm vậy ăn đi, nhớ ông chết đi được – em nhõng nhẽo
- hôm qua ở bên đó chưa đủ à – tôi trêu em
- cái đầu ông, thôi đi ngủ đây chán quá
- ừm chúc bé ngủ ngon – tôi trêu em một câu cuối cùng
Sao khi thoát khỏi cái cuộc tra khỏi của em, tôi bước vào ngồi cạnh linh, ánh mắt của em đang dò xét tôi
- anh nói chuyện với ai vậy – em quay sang tôi
- Đoan – tôi trả lời cho em
Đôi mắt em buồn tênh, giọng nói hạ xuống, có lẽ em ngỉ là tôi sẽ rời xa em sau khi nge cuộc điện thoại đó
- anh về à – giọng em buồn tênh
- sao lại về, anh hứa hôm nay sẽ ở bên em mà – tôi bẹo cái má phụng phịu của em
- thật ko – đôi mắt em sáng lên
- tất nhiên là thật rồi cô ngốc ạ - tôi cóc nhẹ lên đầu em
Ngồi nói chuyện với nhau một lúc đủ thứ chuyện trên đời với em, trời đả xế chìu những cơn gió của buổi chìu cừ phơ phất cuốn đi những tán cây hé úa, những ánh nắng chìu màu cam đả tô cho thêm cho nơi này một chút yên bình, sau những dòng người tấp nập, tôi chở em trên chiếc xe thân yêu của mình lượn quanh các ngốc ngách ở đây, ko có con phố nào mà chúng tôi đi qua, trong cơn nắng chìu em ôm siết chặt lấy tôi từ phía sau, cái ngực mềm mại săn chắt của em áp sát vào lưng tôi, đem lại cho tôi một sự hưng phấn là thường, chở em lại nơi cái gế đá mà tôi đả thề rằng sẽ iu em đến mây ngừng bây và gió ngừng thổi, em ngả đầu người vào lòng tôi em thì thào những điều rất nhỏ
- ko biết còn bao lâu em có thể ở bên anh như thế này nữa – giọng em buồn tênh
- anh sẽ ở bên em suốt cuộc đời này mà ma mút – tôi cố pha trò cho em cười
Em hôm nay khác mọi ngày, khi bình thường tôi chọc em là ma mút thì em đả đấm thùm thụp vào người tôi, nhưng hôm nay sao em ko làm cái điều mà em hay làm, mà thay vào đó em càng ngả sâu vào lòng tôi, vòng tay em quàng lấy cổ tôi và trao cho tôi một nụ hôn thấm thiết
- anh à, ngày mai em phải trở về hà nội rồi – em nói từng lời thật chậm vào tai tôi
Tôi như chết đứng, bởi những lời nó của em quá bất ngờ, tôi ko thể tin được những lời em đang nói lúc này.
- em giởn hã, em nói sẽ ở đây mà, sao em phải về hà nội – tôi ôm chặt lấy em
- ba mẹ bắt em về, ba nói ở trên đó em sẽ có điều kiện tốt hơn dưới này – từng giọt lệ rơi ra khỏi khóe mi của em
Tôi cũng hiểu, làm cha mẹ ai lại chẳn muốn cho con mình những điều tốt đẹp nhất, nếu tôi thì tôi cũng sẽ làm như vậy, cha mẹ nào lại cho con mình ở một cái nơi khỉ ho cò gáy như nơi này, không khi bổng dưng chìm vào im lặng, tôi ngồi đó vòng tay ôm chặt lấy em, tôi ko muốn xa em, tôi không muốn mình phải đánh mất em một lần nữa.
- anh à lát về nhà em nha, hôm nay bà chị đi thăm hàng xóm, ngày mai mới về, em muốn đêm nay anh sẽ khắc sâu hình bóng của em vào trái tim của anh mãi mãi – một đề nghị của em khá bất ngờ, khiến tôi lặng thin
- ừ, hôm nay anh sẽ ở bên em mãi mãi – tôi ko thể phụ lòng em, và tôi cũng muốn đêm nay sẽ là một đêm chúng tôi khắc sâu hình bóng của sau vào 2 trái tim đang áp sát này
Tôi và em cứ ôm nhau , tôi ko muốn ngày mai em sẽ xa tôi, em sẽ bỏ lại một trái tim lạnh lẽo ở nơi này, mặt trời bắt đầu lặn dần sau đồi núi, từng ánh nắng của mặt trời ngày càng yếu ớt hơn, tôi đở em ngồi dậy lau khô những giọt lê con vương lại trên cái khuôn mặt buồn tênh của em lúc này, tôi chở em cả 2 im lặng, cái ko khí em lặng này đả bị cái vòng tay của em siết chặt tôi phá vỡ từng chút một. Sau những lúc ôm tôi siết chặt chúng tôi đả đến ngôi nhà êm ấm của tôi và em đêm nay, dắt xe vào nhà, không gian yên lặng và tối ôm đả bị phá vỡ bới giọng nói dìu dàng của em
- cười lên y, em ko muốn thấy anh cứ như zậy hoài đâu, anh mà cứ như thế em buồn lắm – em nắm chặt lấy 2 bên cái miệng của tôi kéo giản ra để tạo ra một nụ cười.
Cho dù rất đau, nhưng tôi phải cố chịu, tôi ko thể để em phải buồn trước lúc ra đi mà phải là một nụ cười em dành cho tôi, tôi gở tay em ra và cười để cho em vui
- cười rồi này, được chưa – tôi ôm lấy eo em
- ừm được rồi đó, để em xuống nấu cơm ăn – em cười nhẹ nhàng và chạy lon ton ra sau bếp
Tôi ngồi trên cái gế salon mềm mại này, rút cái điện thoại của mình ra, thì trong đó là rất nhìu cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của đoan, tưỡng chừng tôi sẽ gọi lại cho em và xin lỗi nhưng sự thật thì ko phải vậy tôi tắt điện thoại và quăng qua một bên tôi ko muốn bất cứ cuộc điện thoại, tin nhắn hay một người nào đó phá vở cái hạnh phúc đêm nay của tôi và em, ngồi trên chiếc salon một lúc cũng chán, tôi lò mò ra sau bếp coi thử em đang làm món gì mà thơm đến thế, nhẹ nhàng bước đến đằng sau em loàng tay ra trước ôm em chặt vào lòng thì thào vào tai em
- đang làm gì thế vợ iu – tôi phả từng hơi thở vào tai em
- đang xào thịt bò nè chồng iu – em khẻ run mình bởi hơi thở tôi
- cho chồng ăn thử miếng coi có ngon ko – tôi há miệng ra
Em gắp lấy một miếng thịt bỏ nóng hổi đưa vào miệng tôi, cái hương vị ngọt của miếng thịt bò như tan chảy trong miệng tôi, nhưng cái đó chỉ là phụ thôi, chính là tôi được chính tay em đút ăn cái đó mới là hạnh phúc thật sự. Ăn xong miếng thịt bò của em nấu tôi khen em nức nỡ
- trời đất, ngon quá cứ như ở nhà hàng á – tôi siết chặt em
- cũng bình thường mà, trêu em phải ko – em nhún hai bên vai
- người ta khen mà hk chịu – tôi ngặm lấy tai em
- thôi ra ngoải đi sắp xong rồi
Tôi quay lại nhà trước ngồi phịch xuống cái gế salon lúc nãy, một lúc ngỉ vẫn vơ thì em đả dọn lên những món ăn thơm phức lên chiếc bàn cây được chạm khắc tỉ mỉ
- xong rồi nè lại ăn đi – em kêu tôi xuống
Tôi lại cái bàn cây ngồi phịch xuống gế, đây là một hạnh phúc của một gia đình thật sự sao, nhưng sao nó lại đến với tôi một ngày rồi hôm sau lại đi mất. Buổi cơm tối thật sự ngọt ngào đến nổi, đến bây giờ tôi cũng ko quên, tôi và em cứ gắp cho nhau đầy cả chén, cả hai ăn ko hết, ngồi nhìn nhau cười tủm tỉm, em bước đến cái tủ cây phía trước nhà một lúc sau em quay lại với chai rượu trên tay, em lấy 2 chiếc li thủy tinh ra rót đầy và đưa tôi uống, từng li được tôi và em uống đến khi cái chai rượu cạn..........
Khung cảnh bây giờ lặng thinh, chúng tôi có thể nge thấy từng nhịp thở của nhau, hơi men đả ngắm sâu vào người, em ngồi dậy nhìn thẳng vào mắt tôi, và tôi cũng nhìn em, ánh mắt của em đả nói cho tôi biết tất cả những gì em định nói, tôi định vừa định nói là sẽ đưa em lên phòng còn tôi sẽ quay về nhưng những lời nói chưa kịp ra khỏi môi tôi, thì đả bị bàn tay mềm mại của em chặn lại, em chồm người về phía tôi và đặt lên môi tôi một nụ hôn nhẹ rồi lấy ra.
Em khẽ nói vào tay tôi một câu khiến tôi bất động
- Đêm nay em sẽ trở thành người đàn bà của anh
--------------
.................................................. .................................................. .........................................
Không gian đứng yên, thời gian dừng lại, mưa lại bắt đầu mưa như ngày ấy, em ngồi trên đùi tôi, nhẹ nhàng và chậm rãi, tôi đặt lên môi em một nhẹ nhàng, 2 cái lưỡi quấn chặt lấy nhau,toàn lòng tay ra sau lưng em, siết chặt em vào lòng, 2 bầu ngực ấm áp và mềm mại ép chặt vào lòng tôi, nhẹ nhàng lột bỏ chiếc áo sơ mi của em, từng cúc áo được mở ra, thân thể trắng nỏn của em hiện ra trước mắt tôi, từng thớ thịt hiện ra sau những chiếc cúc áo được mở ra.
- khoan, đợi em tắm cái – em đẩy tôi ra
- đừng, hãy để cái mùi vị ngọt ngào đêm nay ko bị thứ gì rữa trôi – tôi đặt tay lên môi em
Môi tôi rời khỏi môi em, cái môi chậm rãi di chuyển xuống cái cố trắng ngần của em, tôi hôn lên nó, em khẽ rùng mình lên một thử âm thanh nhỏ phát ra từ cổ họng em......ư.....ư.......................sau một lúc thì cái áo của em đả nằm xuống nền nhà, bóng tối mờ ảo, nó khiến chúng tôi, chìm sâu vào dục vọng, ngậm chặc lên một bên bầu vú trắng ngần của em, tôi dùng lưỡi liếm quanh cái đầu ti một chút rồi ngậm chặc kéo ra anh thanh trong cổ họng của em một lúc một rõ hơn, hơi thở của em nó bắt đầu nặng nề hơn, tay tôi giống như bàn tay của một người thợ, nó nhàu nặn bên ngực còn lại của em, từ từ nhẹ nhàng và càng lúc bóp mạnh lên, khiến em rên lên một tiếng a....a...........
Rời khỏi bầu ngực mềm mại và quyến rủ của em.......nhẹ nhàng kéo chiếc váy của em lên từng chút một.........chiếc váy càng lúc đc kéo lên, cái đôi chân trắng và thon thả của em bây giờ đả ko còn thứ gì che chắn nửa, trong cái ko gian mờ mờ ảo ảo đó, nó khiến tôi càng lún sâu vào biển tình, tôi hôn nhẹ lên từng ngón chân em đôi môi tôi từ từ di chuyển lên đùi em và....................trước mắt tôi bây giờ là cái quần lót caro ươn ướt của em bây giờ, nhẹ nhàng tắt cái quần lót của em sang một bên..........Ôi bướm em đẹp quá, nó được che đi bởi một thớ lông đen nhánh được tỉa gọn gàn của em, tôi khum người xuống từ từ môi tôi bây giờ đả chạm vào cái bướm ướt át của em, cái mùi hương của người phụ nử xông vào mũi tôi, cái mùi ngay ngái và quyến rủ, tôi tham lam lấy hết con bướm mềm mại của em, lưỡi tôi tắt hai mép bưởi của em lưỡi tôi đút sau vào bên trong con bướm ướt át ấy, em rên lên một tràng dài...........ưm.................a............t� �i cứ thế mà liếm hết cả con bướm của em, có lẽ em đả lên đến đỉnh cao của sự sung sướng, phía trên em lột cái quần short của tôi xuống, thằng nhỏ cuối cùng củng đả được giải thoát khỏi cái nhà tù đang nhốt nó, nó ngẩng cao đầu chỉa thẳng vào cái miệng xinh xắn của em, má em bối rối nhìn tôi, một lúc sau em cũng hiểu nên làm gì , em bắt đầu cầm lấy thằng nhỏ sục nhè nhẹ, em cứ nắng và bóp thằng nhỏ, một lúc nắng bóp chán chê, em khum người xuống nhẹ nhàng, cái môi mềm mại của em đả chạm vào đầu khất của thằng nhỏ , tôi ngồi dậy nâng càm em lên
- Đừng ngặm – tôi nhìn em âu yếm
- hok phải tụi con trai mấy anh thích như vậy à – em hỏi ngây ngô
- đúng. Nhưng mà đối với anh em ko được làm như thế, anh ko muốn cái miệng xinh này phải ngặm lấy cái thứ ấy em hiểu ko – tôi đặt tay lên cái miệng em
Em khẻ gật đầu, em nằm xuống sàn nhà mát lạnh , em nhấc mông lên uốn éo làm tôi kích thích vô cùng, cái mông trắng phíu cứ uống éo trước mặt tôi, chát...........tôi đánh vào mông em, em giật người lên.
- kể từ lúc này em là của anh rồi đó – em cười dịu dàng
- ừm – tôi gật đầu
Cằm lấy thằng nhỏ đang nắng hết đát, cò cọ xung quanh cái mép đỏ hỏn của em, cái bướm em nó khít rịt, tôi đẩy hoài ko thể vào, em ngóc đầu dậy nhìn tôi trêu
- sao nó chưa vô – em nắm lấy thằng nhỏ
- à........tại....tại – tôi như một thằng bất lực trước em
Em nắm lấy thằng nhỏ kê ngay vào bướm em, tôi từ sau đẩy nhè nhẹ vào theo con đường em dẫn lối, ấn nhẹ đầu khất đả vào được bên trong bướm em, em khụy xuống , nhìn khuôn mặt em lúc này thật tội ngịp, mặt em chau mài lại vì đau đớn.
- đau hả, thôi tới đây được rồi – tôi định lấy thằng nhỏ ra
- cái gì mà thôi, tới đây rồi mà định bỏ chạy hả - em loàng tay ra sao kéo mông tôi đâm vào. Á.......................em la lên, từ lúc này em đả trở thành người phụ nử của tôi, máu trinh của em đả bắt đầu chảy ra khỏi con bướm của em, nó như một giọt nước chảy dài xuống chym của tôi, em chòm người dậy lấy một miếng khăng giấy lau đi những giọt trinh trắng ấy đưa cho tôi
- giữ lấy kỉ niệm của đôi ta nha anh – em dúi vào tay tôi
Tôi nhận lấy miếng khăn giấy ấy, trong lòng có một cảm xúc rất khó tả, tôi nắm chặt tay lại nhấp từng đợt nhẹ nhàng vào bướm em......sau những cú nhấp ấy, là những tiếng rên trong sung sướng của em.
- A......ưm........nữa đi anh – em rên lên những tiếng vô ngỉa
Tôi càng ngày nhấp những cú nắc mạnh hơn vào bướm em, và nhanh hơn, em thở hổn hển và tôi cũng dậy, nhấp đc một lúc tôi nằm phịt xuống nền nhà, em đứng dậy và tiến về phía tôi, một tay em chống lên ngực tôi còn tay còn lại, kê thằng nhỏ vào ngay bướm, em nhẹ nhàng ngồi xuống, thằng nhỏ của tôi từ từ bị bướm em nuốt chững bên trong, bướm em thật bót, nó như bị kích thịch siết chặt lấy chym tôi, tôi như điên dạy tay tôi ôm lấy eo em, phía dưới nhấp mạnh và nhanh em nằm lên người tôi thở nặng nhọc, tôi vẩn tiếp tục công việc của người thợ mộc, em nhắm ngiềng mắt lạy hứng chịu những cú nắc như vủ bảo của tôi tấn công dồn dập vào bướm em.
- nữa........mạnh nữa đi anh – em như hoang dại trong cơn mị tình
Con chym tôi đả ko còn chịu đựng nổi cái cảm giác sung sướng của bướm em mang lại, chym tôi giật lên từng hồi, từng dòng tinh trắng đục bắn xối xả vào bên trong bướm em, tôi ko còn có thể cử động nổi sau khi bắn vào trong, tôi nằm đó em nằm trên người tôi, chúng tôi cười mảng nguyện.
- em sẽ nhớ mãi cái khoảnh khắc này anh à – em hôn lên má tôi
- anh cũng vậy – tôi lấp bấp
- đừng bao giờ quên em nhé anh – từng giọt lệ của em đả rơi ra
- anh sẽ ko bao giờ quên em anh hứa đó – ko hỉu vì sau sống mũi tôi cay xòe.
Tôi ôm lấy em khóc như một đứa trẻ sắp bị bỏ rơi, tôi cứ ôm em đến khi chúng tôi chìm vào giấc mộng đẹp.
.................................................. .................................................. .........................................
Gió thổi nhẹ nhàng, nắng của buổi sớm mai xuyên qua những vết nứt nhỏ của căn nhà, tỉnh dậy sau một cơn mê, tôi chòm người ngồi dậy, nhìn xung quanh là một khung cảnh của một sớm quê thanh bình. Đâu đó có một mùi thơm phất phơ trong gió, lần theo cái hương thơm ngọt ngào ấy, đả dẩn lối tôi xuống một căn bếp, ở đó có một người phụ nử đang nấu ăn, tôi đặt tay nhẹ nhàng trên chiếc vai nhỏ nhắn ấy, người con gái ấy giật mình quay lại nhìn tôi bằng một ánh mắt hết sức dịu dàng
- chồng mới dậy hả - một âm thanh nhỏ nhẹ
- ừm anh mới dậy
Thì ra đó là em, người con gái thương tôi nhất, chịu đừng tất cả vì tôi, đó là Linh, hạnh phúc của đời tôi, tôi bây giờ đả quên đi những câu hỏi “ đây là đâu?” ...” tại sao tôi lại ở đây “ những thứ ấy bây giờ đả biến mất sau cái ánh mắt dịu dàng của em.
- anh zô coi con mình thức chưa hôm qua nó quấy lắm – em chỉ về cái nôi đang đung đưa trước gió
- ừ
Thì ra tôi bây giờ, đả có một thằng nhóc kháu khỉnh với em, khuôn mặt nó y chang tôi lúc nhỏ, 2 má phụng phịu, đôi mắt to tròn đang nhìn tôi ko chóp mắt, dành cho đứa con kháu khỉnh của mình, tôi bế nó lên và đi đến em.
- con iu của mẹ đây rồi – em quay lại nhìn thằng con trên tay tôi
- chào mẹ đi con – tôi nắm lấy bàn tay bé nhỏ vẩy chào
- anh cho nó uống sửa đi, để em dọn cơm – em nhìn tôi
- ừm
Ngồi trên chiếc bàn tre chòn, đả đầy ấp thức ăn, em nhìn tôi cười
- ăn rồi lát anh đi làm hả
- ko hôm nay anh muốn dành trọn cả ngày cho mẹ con em
Bổng dưng trước mắt tôi, đả bị mờ đi, và chìm vào khoảng tôi hư vô, Đừng! Làm ơn tôi thét lên, có một thứ mằn mặn trên môi tôi, và một bàn tay mềm mài nhẹ nhàng đang vuốt lên má tôi.
- Anh gặp ác mộng hả ?
Vội lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt, tôi không muốn em thấy cái vẻ yếu đuối này của tôi
- à.....ừ.... – tôi lấp bấp
- mình làm nữa nha – em đề ngị
Tôi nằm bất động trên đôi chân thon thả của em, khoãng một phút sau tôi lấp bấp hỏi em
- còn đau ko mà đòi làm nữa – tôi xoa xoa đùi em
- nó còn ê...ê một chút – em vuốt lên má tôi
- còn ê mà đòi làm nữa à – tôi hôn lên đôi tay của em
- ừm.........mới 2h sáng à, mình còn tới 3h30 nữa, em ko muốn phải phí phạm cái thời gian quý giá này – giọng em hạ xuống buồn tênh
Tôi cũng lặng thinh, không khí bổng trầm xuống nặng trỉu, đúng tôi ko thể phí phạm cái thời gian này, chưa kịp tìm suy nghỉ mình sẽ làm gì thì.........em đả..........đặt nhẹ lên môi tôi một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng say đắm, tôi ôm chặt lấy em, môi tôi và em hòa quyện vào dòng chảy của hạnh phúc, tôi nằm xuống nhà để em muốn làm gì thì làm, bởi vì ngày cuối cùng này em sẽ là người quyết định tất cả, môi chúng tôi rời khỏi nhau em vòng tay ra sau nắm lấy thằng nhỏ tôi sục nhè nhẹ, đôi môi em bây giờ đang trên cái ngực săn chắt của tôi, em dùng răng cà cà đầu vú là tôi sung sướng, rên ư.....ư trong họng, em thấy được cái mặt của tôi hiện giờ càng thít thú hơn, em bắt đầu mút mạnh hơn, tay bắt đầu sục nhanh hơn, đôi tay mềm mại trắng trẻo đả kích thích thằng nhỏ đang chìm sâu vào giấc ngủ cũng phải thẳng giấc nó vươn vai đứng sừng sửng như cây cột cờ, em cảm nhận được cái sự cương cứng và nóng hổi của thằng nhỏ ngước đầu lên nhìn tôi cười
- mới tí đả lên nữa rồi nhỉ - em vừa nói vừa xoa xoa cái đầu khất
- thì.......tại em đó, nó đang ngủ ai kêu chọc nó thức chi – tôi trêu em
- hay quá hen, giờ còn đổ thừa nữa – em búng vào thằng nhỏ khiến tôi giật giật
Em rời khơi ngực tôi, tay mân mê 2 hòn bi, môi em di chuyển từ từ xuống, từ từ, tôi nhắm ngiền mắt lại, nhưng vẫn cảm nhận được cái môi mềm mại đả chạm vào cái đầu của thằng nhỏ, tôi tính ngồi dậy để ngăn em nhưng, tôi đả bị cái cảm xúc của dục vọng lấn át và cái sự sung sướng của em mang lại nữa, em bắt đầu ngậm nó sâu vào, cái lưỡi ướt át của em, vôi chạm lấy đầu khất rồi rụt lại, giống như gặp một vật thể lạ vậy, sau một lúc của lẽ lưỡi của em đả quen dần với sự hiện diện của nó, em bắt đầu ngậm chặt lấy và sục nhè nhẹ, cái lưởi như muốn chẻ đôi thằng nhỏ ra, cái cảm giác sung sướng lan tỏ ra khắp người tôi, từng tế bào xúc cảm như muốn vỡ tung ra, em bắt đầu mút nhanh hơn , tay sục nhanh hơn, tôi ko thể kìm chế cái tiếng sung sướng phát ra từ cuống họng mình, cái cảm giác này đả lên tới đỉnh điểm tôi ko thể chịu thêm một phút nào nữa
- anh sắp ra rồi...a.... – tôi nói với em
Em vẫn ngặm chặt lấy nó, như muốn hứng chịu những phát đạn, tôi thì ko muốn thế, tôi ko muốn cái thứ tanh mùi dục vọng này bị em nuốt, tôi định đẩy em ra nhưng thân thể tôi bây giờ ko thể cử động nữa, em thì ôm siết chặt tôi ko rời.........A............A.............từng dòng trắng đục của sự dục vọng bắn thẳng vào cái miệng xinh xắn này, em nhăn mặt nhưng vẫn chân chân chịu đựng đến khi thằng nhỏ bắn hả hê xong, tưởng rằng em sẽ chạy vào nhà tắm khạc ra những thứ tăng lòm của em, nhưng em lại nuốt cái thứ ấy vào cơ thể mình, cho dù nó tanh cở nào em vẫn nuốt, tôi ngước nhìn em với ánh mắt sững sốt
- trời ơi là trời, khùng hay sao mà nuốt cái thứ ấy vậy – tôi gắt lên
- em muốn, nó là kỉ niệm của ngày hôm nay, sẽ mãi ở trong cơ thể em, ko bị đánh mất – em nhìn tôi
Tôi ko thể cất lên thêm một tiếng nào nữa trước câu nói thật thà của em, tôi trách mình, tại sao tôi lại chấp nhận yêu em, tôi trách ông trời tại sao phải chia rẽ chúng tôi. Em ngồi dậy bước đến bên tôi, em ngồi xuống nguyên một con bướm xinh đẹp của em đang hiên diện trước mắt tôi, ko đợi em phải nói, tôi biết mình phải làm gì, và cần phải làm thế nào, tôi đặt tay lên eo em gị xuống, bướm em bị miệng tôi nuốt chữngEm ngồi dậy bước đến bên tôi, em ngồi xuống nguyên một con bướm xinh đẹp của em đang hiên diện trước mắt tôi, ko đợi em phải nói, tôi biết mình phải làm gì, và cần phải làm thế nào, tôi đặt tay lên eo em gị xuống, bướm em bị miệng tôi nuốt chững, tôi ngậm chặt lấy bướm em, cái lưỡi khốn nạn của tôi, luồng lách qua khỏi 2 mép bưởi vung lên của em và tiếng vào trong, cái mùi vị mằn mặn, ấp áp bên trong bưới em được truyền về qua cái lưỡi này, tôi đưa lưỡi tiếng sâu hơn và mút xung quanh 2 cái mép thịt đỏ hỏn của em, em ở trên này bắt đầu phát ra những âm thanh của dục vọng, ưm......ư....á.........em nhấp nhè nhẹ trên miệng tôi, nước nhờn của em ứa ra ướt hết cả mặt tôi, em nhất bướm ra khỏi miệng tôi, nhưng tôi ko thể cho em rời tôi, tôi ôm lấy mông em gị xuống tiếp tục mút, đôi tay bấm chặc lên cái mông trắng vung cao của em, em rên lên những tiếng thất thanh
- Á.........ưm.........sướng quá ưm................
Em rên lên từng đợt khi tôi đút sâu lưỡi mình vào bên trong và cà cạ xung quanh, tôi ko thể để em rời khỏi tôi, cho dù ai đi nữa đêm nay em mãi sẽ là người con gái giữ vị trí quan trọng trong trái tim tội lỗi này. Buông bướm em ra, em ngả xuống sàn nằm ngiên một bên tôi nhất một chân em lên giơ lên cao, cằm thằng nhỏ đang sừng sửng chờ công việc của mình đặt vào bướm em, đẩy nhẹ vào, thằng nhỏ bị bướm em co bóp dữ dội khiến nó như muốn vở tung ra như viên đạn. Tôi nhấp từng đợt vào bướm em, em rên lên từng tiếng thỏ mãn A.........nhanh nữa......nữa.............tôi nhấp vào bướm em nhanh hơn từng cái mạnh hơn, em nằm ở đó hứng chịu những cái cảm giác sung sướng đó, em quay người lại ngồi trên cơ thể tôi, em nhấp mông lên và hạ xuống từ từ và càng lúc nhanh hơn, tay em bấu chặt lấy ngực tôi, mông nhấp nhanh hơn và tôi cũng bị cuốn theo con lốc của dục vọng tôi ôm siết chặt lấy mông em, hòa quyện theo từng của nhấp của em thêm dồn dập và thêm vào đó một chút bạo lực. Đến lúc này cả 2 tôi cũng đả lên cũng lên đỉnh điểm, em ngước nhìn tôi
- em sắp ra....em sắp ra.........A........ưm........
- anh cũng vậy......hà.....a......
Cả hai dòng chảy của dục vọng gặp nhau, cả hai trở thành một, 2 thân thể trần trụi quấn lấy nhau, như để ko có thứ gì có thể chia cắt. Tôi và em nằm xuống, tay tôi vuốt lấy những loạn tóc đầy mồ hôi của em sang một bên để ngắm kĩ khuôn mặt này, bờ môi này, đôi mắt này thêm một lần cuối, khi sáng mai tôi sẽ ko còn thấy nữa
- anh à – em quay sang
- gì – tôi thở hổn hển
- ngày mai em đi rồi, em ko muốn phải xa anh – em ngấn nước mắt
- anh cũng vậy, anh ko muốn xa em thêm một lúc nào nữa – nước mắt của tôi củng đả ứ động trên mi
- em đi rồi, anh phải sống tốt nha, đừng có đánh nhau nữa, phải quan tâm đoan nhìu hơn nha
- đừng nhắc đoan
- Tại sao – em thắc mắc
- bởi vì hôm nay, chỉ có anh và em, anh ko muốn có một người nào khác trong lúc này em à
- ừa – em cười hạnh phúc
- mà nữa này, đừng có tập tụ hút thuốc nha – em chỉ lên chán tôi
- trời em có bao giờ thấy anh hút chưa – tôi thanh minh
- thì......chỉ đề phòng thôi à – em cười
- ờ biết rồi má trẻ ạ - tôi cười cùng em
- cái gì má trẻ - em đấm nhẹ vào ngực tôi
- thì cứ lo như mẹ anh á – tôi xoa đầu em
- tất nhiên phải lo rồi, anh hư lắm – em ôm chặt lấy tôi
- anh sẽ ko hư, ko phải để em lo lắng đâu ngốc à
Không gian trầm xuống, cơn mưa ngoài cửa sổ củng đả ngừng, từng giọt mưa còn lất phất nhẹ ngoài đó, tôi ôm em, em ôm tôi . Cả hai chúng tôi điều chìm vào giấc ngủ, và cùng mơ về một thứ, đó là chúng tôi mãi ko rời xa nhau.............................................. ......
- Anh....dạy lẹ - em lay tôi
Tôi nheo mắt nhìn em, ánh sáng mờ mờ chíu qua khung cửa sổ
-còn sớm mà – tôi than thở
- sớm cài gì mà sớm 5h30 rồi – em cầm cái gối đánh tôi
- 5h30…..5h30…..tôi lẩm bẩm
- một chút nữa là chị 2 về rồi lẹ lẹ
Chết tôi quên mất hôm nay em phải về hà nội rồi, lòng tôi nặng trỉu, sao ko để tôi quêm đi, và chìm sâu vào giấc mơ cùng em, ngồi dậy vội mặt quần áo ra khỏi nhà em.
- về đi anh . – em nói mà nước mắt rơi
- ừ - tôi im lặng
Làm sao tôi có thể về hả em , khi một lúc nữa em sẽ rời xa tôi, có khi nào tôi gặp được em nữa ko. Thôi cũng đành tôi ko muốn nhìn thấy những giọt nước mắt của em nữa, tôi ko muốn, tôi gồ ga chạy mất để em ko còn thấy tôi, ko còn quyến luyến nữa, nhưng làm sao tôi có thể làm thế hả em. Tôi chỉ chạy đi thôi , chạy để em thấy tôi, còn tôi nép vào một quán café đối diện nhà em, để thấy em lần cuối cùng………………………………..
Trời đả sáng, nắng đả lên, mưa đả ngừng rơi , nhưng sao trong tôi có một cơn mưa nước mắt vẫn tiếp tục rơi thể, dỏi theo em đang xách cái balo còng cồng kền lên chiếc xe du lịch đó. Lòng tôi như thắt lại, nuốt nước mắt vào trong ko thể để em, ko thể để bất cứ ai thấy được những giọt nước mắt yếu đuối này. Cuối cùng chiếc xe đả lăn bánh, chiếc xe mang em đến một vùng đất xa lạ, mang em khỏi cuộc đời tôi?..........................................
Chạy xe về nhà, mà lòng nặng trỉu, đẩy cánh cửa sắt sang một bên dắt xe vào nhà, mẹ và ba đả ngồi đó từ lúc nào, nhưng tôi dường như ko để ý, trong đầu tôi lúc này chỉ là sự đau khố, buồn bả và tuyệt vọng.
- Minh 2 hôm nay mày đi đâu thế, mày đi đâu – ba quát lên
Tôi im lặng, bước lên phòng , mặc cho những tiếng la của ba và nổi lo lắng của mẹ ở phía sau. Ngả phịch xuống giường nằm đó, con em nó lặng lẻ bước vào phòng ngồi xuống cạnh tôi.
- 2 hôm nay anh đi đâu thế - nó lay tôi
- chuyện của anh, em đừng lo – tôi nói với cái giọng buồn tênh
Nó nge thấy cái giọng của tôi như vậy, cũng hiểu ra một phần nào, nó biết là tôi chưa bao giờ buồn như vậy nên cũng lặng lẽ bước ra khỏi phòng, tôi nằm đó, xung quang là bốn bức từng sừng sững, cằm lấy cái khung hình của tôi và em, nước mắt tôi ứa ra là ướt cả khung hình, tôi vội lau đi, tôi phải sống tốt, ko hư hỏng, để em ko phải lo lắng khi em ra đi để tôi lại nơi này. Nằm xuống giường móc cái đt ra bật nguồn lên, lúc tắt đt có 5 tin nhắn………….và tin nhắn đó là của Đoan.
Tin nhắn thứ 1
Anh về tới nhà chưa, ăn gì chưa?
Tin nhắn thứ 2
Sau anh ko trả lời em vậy
Tin nhắn thứ 3
Bây giờ anh đanh ở đâu, anh biết em lo lắm ko
Tin nhắn thứ 4
Em biết hết cả rồi, anh đến nhà em đi
Tin nhắn thứ 5
Đến đây đi, em muốn………….CHIA TAY
Tôi bật dậy khi thấy cái tin nhắn này, lòng tôi đang tan nát vì sự ra đi của linh, ko lẽ bây giờ em cũng muốn rời xa tôi sao, chạy thẳng xuống nhà định chạy qua nhà em thì……………tiếng mẹ đả vang lên
- 2 ngày nay mày đi chưa đủ nữa sao – em quát lên
- con đang có chuyện bận – tôi thanh minh
- mày muốn đi thì bỏ xe lại – mẹ đang làm khó tôi đây mà
Không còn ngỉ ngợi gì them, tôi quang cái chìa khóa xe lên bàn một cái, chạy bộ thẳng qua nhà em, từng giọt mồ hôi trên chán tôi đổ ra như tắm, nhưng tôi vẫn phải chạy, phải chạy để hiểu rằng tại sao em lại nói chia tay, tại sao em lại cất lên 2 chữ đó. Dưới cái nắng gắt của những ngày cuối hè này, tiếng lá cây bị dẫm nát dưới đôi chân tôi, trước mắt tôi bây giờ, là nhà của em, nơi chứa những đêm ân ái mặn nồng dưới mưa, tim tôi đập nhanh hơn, từng giọt mồ hôi rơi xuống nhanh hơn, hít một hơi thật sâu vào lòng ngực để lấy một chút can đảm gặp em……..Bính bong………..bính bong………..tôi cảm nhận được cái một không khí lạnh lẽo đang bao trùm lấy nơi đây mặt dù những ánh náng gay gắt ngoài đó. “ Cạch” tiếng cửa được mở ra, một cái bong to con đầy gân guốc thì ra là ông hải tôi tính chào anh
- A..nh…..
Bốp………nguyên một cú đấm thẳng vào mặt tôi, một cú đấm đầy căm phẫn , máu mũi tôi bắt đầu chảy ra, tôi ngước lên nhìn anh để hỏi tại sao anh lại đánh tôi vô cớ thì trong lúc mơ màng sau khi ăn cú đấm đó có một tiếng vang lên
- Con mẹ mày, mày dám đến đây à thằng chó đẻ - anh chỉ ngay vào mặt tôi
- em có làm gì đâu, sao anh đánh em – tôi lấp bấp
- có làm gì? Thì mày tự hỏi cái lương tâm chó đẻ của mày đi – bàn tay anh nấm chặt định đấm vào tôi thì một tiếng nữa
- Đừng anh……. – kèm theo cái dọng ngọt ngào, nhưng kèm theo tiếng nấc
Mở mắt ra nhìn theo cái giọng nói vừa nãy, thì là em, em đang ngồi trên chiếc gế salon, 2 hàng lệ đả khô từ lúc nào, em vội dụi mắt đứng dậy tiếng lại phía tôi.
- anh đi đâu một chút đi, để em nói chuyện với Minh – em nhìn anh hải
- Ừ - cái giọng còn đầy sự nóng giận
Đợi sau khi anh hải chạy khuất tôi ngồi dậy, nhìn vào đôi mắt đả bị nhòe đi vì nước mắt
- anh vào trong đi, em muốn nói chuyện với anh – em bước thật nhanh vào trong
Tôi đóng cửa lại, bước rụt rè ngồi xuống trước mặt em, không khí căn thẳng bao trùm lấy sự im lặng của 2 chúng tôi, em nhìn tôi đầy hờn trách, còn tôi, tôi như muốn tránh đi ánh mắt của em.
- hôm qua anh ở đâu – em phá vở không khí im lặng
- anh ở nhà thằng Tuấn – tôi thanh minh
- ở nhà tuấn, thật vậy sao ? – em nhếch mép
- ừ - tôi ừ cho qua chuyện
- vậy sau lúc đó tôi thấy anh đang ân ái với Linh
Trái tim tôi như nát ra, theo tiếng sấm ngoài đường, em nhấn mạnh từng chử, cứ một chử là trái tim tôi nát ra một ít.
- anh....a...nh – tôi ko thể chối nữa
- anh sao? Ko nói được nữa à – em tiếp tục làm cái mặt khinh bỉ tôi
- anh có iu tôi ko ? – em hỏi tôi
- có – tôi biết là mình ko thể nói gì bây giờ
- anh iu tôi, tại sao anh lại ngủ với Linh – nước mắt của em ứa ra
- anh....h........ – tôi tiếp tục bất lực trước em
- tôi với linh, anh iu ai nhìu hơn – em đem tình cảm ra so sánh sao ?
- anh ko biết
- anh ko biết, hay anh ko giám trả lời ? – em cười trong nước mắt
- Phải, anh iu linh nhìu hơn, em chỉ là người thứ 2 trong trái tim anh thôi, anh ko muốn iu em nhìu hơn anh iu linh, bởi vì anh biết sẽ có cái ngày này, anh iu em ít hơn anh iu linh, để anh sẽ ko đau vì em, ko đau vì nge cái từ chia tay từ miệng em, nhưng anh ko thể - nước mắt của tôi ứa ra
- Im đi – em thét lên
Tôi ôm chầm lấy em, để em ko chạy đi, tôi ko thể để em ra đi như linh, ko thể. Em xô tôi ra, nhưng làm sao em có thể chống lại sức mạnh con trai như tôi, tôi vật em xuống giường , em vẫn tiếp tục dẫy dụa chống cự tôi
- Tránh xa tôi ra, đừng có đem cái thân thể này ân ái với người con gái khác chạm vào tôi – em nói trong tiếng nấc
- anh xin lỗi, anh xin lỗi – tôi siết chặt lấy em
- anh xin lỗi thì đươc gì, anh về với linh đi, quên tôi đi, làm ơn ra khỏi cuộc đời của tôi đi – em bấu lấy lưng tôi, nước mắt của em làm ướt hết cả bờ vai tôi
- Linh đi rồi, linh đi rồi em à, anh chỉ còn mình em thôi – tôi siết chặt em, nước mắt bắt đầu rơi ra
- anh đừng có nói dối, anh chỉ đến với tôi khi linh đi thôi
- ko phải, linh đi thật rời, linh rời xa anh rồi, anh yêu em, anh yêu em nhìu lắm đoan à
Em ko còn đánh tôi, bây giờ em cũng ôm chặt lấy tôi, cả hai dòng nước mắt hòa vào nhau
- anh yêu tôi, anh yêu tôi tại sao anh lại ngủ với Linh, Tại Sao – em thét lên
.................................................. ................................Tôi ôm em kể cho em tất cả mọi chuyện, em siết chăt lấy tôi, nước mắt đả ngừng rơi
- tại sao anh lại làm điều đó, anh có biết rằng tim em đả tan nát khi thấy cảnh tượng đó không, anh biết ko – em lại hét lên
- anh biết, anh xin lỗi, anh xin lỗi,.............
Tôi vội vả hôn lên môi em, để em cảm thấy tôi em đến mức nào, nhưng em lại đẩy tôi ra
- Khônggggggggg
Tôi buông em ra, chân quỳ xuống sàn, tôi nắm lấy tay em tát vào mặt mình một cái nhẹ
- Đánh anh đi, đánh anh nếu làm em vui thì em cứ đánh đi anh chịu – tôi cầm tay em đánh vào mặt mình một cái “...chát....” em vội rụt tay lại, nhìn vào thẳng một tay tôi
- em đánh anh chỉ làm dơ tay em thôi, để anh tự làm – tôi nói
Chát.........Bốp...........Bốp.........tôi tát thẳng vào mặt mình từng cái rất mạnh, tôi muốn sau cái tán này, em sẽ tha lổi cho tôi, chúng tôi bắt đầu lại, từng cái tát một mạnh và càng ngày càng nhanh hơn, 2 bên má tôi đau rát, hiện lên một những lằng đỏ ửng bởi những cái tát của chính tôi, em ko thể chịu đựng khi nhìn thấy tôi như vầy em hét lên
- Dừng tay lại – em hét lên
Tôi như ko nge thấy vẫn tiếp tục tát từng cái vào mặt mình, em chạy lại ôm lấy tôi, tay em siết chặt lấy tay tôi để nó ko thể tát được nữa.
- Dừng lại đi anh, đừng có làm như thế nữa, em tha lổi rôi, em tha rồi – từng giọt nước mắt của em lại rơi ra
Tôi đẩy em ra tiếp tục tát vào mặt mình bởi vì nhiều đây, nó ko đủ để xóa đi cái tội lổi mình gây ra cho em “ chát.....Chát” tiếng bàn tay tôi va vào khuôn mặt mình từng cái một
- Không......dừng lại anh có nge ko, anh đừng có làm trái tim em thêm đau nữa – em hét lên
- Em tha thứ cho anh, nhưng anh ko thể tha thứ cho bản thân mình – tôi nó lấp bấp
- Vậy thì anh đừng có làm trái tim em tổn thương nữa
Em ôm chầm lấy tôi, tôi cũng đả ngừng tay lại, ôm chầm lấy em và nước mắt của tôi và em vẫn tiếp tục rơi ra lả tả trên sàn nhà.
- Sao anh khờ quá vậy – em ngước lên nhìn tôi
- Khờ gì – tôi ko hỉu
- Thì tự đánh mình đó – nụ cười của em đả bắt đầu trở lại trên khuôn mặt xinh đẹp của em
- Đó là đúng mà, khờ gì – tôi cuối xuống hôn nhẹ lên má em
- Đúng cái gì?, anh có biết khi anh làm vậy biết em đau lòng lắm ko – em vuốt 2 bên má sưng tấy của tôi
- Ừm, anh sẽ ko thể em đau thêm lần nào nữa
Nhẹ nhàng đặt lên môi em một nụ hôn, nhằm xóa đi những nổi đau trong lòng em mà chính tôi đả gây ra cho em, sao mà tôi khốn nạn thể, đang hôn em say đấm thì tiếng mở cửa vang lên cắt đứt cái không gian tỉnh lặng nãy giờ
- Mẹ nó, mày chưa đi à thằng chó – anh hải giơ nấm đấm lên
- Anh......đừng em làm hòa với ảnh rồi – em hét lên
Không khí trở nên im lặng, im lặng một cách đáng sợ bổng dưng anh hải kêu tôi
- mày ra quán đi tao nói chuyện với mày chút – anh hải bước ra trước trước
- đừng đi anh. – em nếu tôi lại
- ko sao đâu, anh yêu em, nên anh phải chứng minh cho ổng thấy rằng anh yêu em như thế nào – tôi an ủi
Bước ra khỏi cửa, anh hải đang đứng đó, chân nhịp xuống mặt đường khi tôi tới gần anh ta thì
- tao với mày sang quán bên đường kia đi, 2 thằng đàn ông dể nói chuyện – vừa nói anh vừa chỉ tay sang cái quán nhậu bên kia đường
- Dạ
Bước theo sau anh mà lòng tôi nặng trỉu, vừa vui vừa buồn, 2 cảm giác đan xen lẫn lộn vào nhau, tim tôi đập từng hồi nhanh hơn lòng ngực như muốn vỡ tung ra vì sự lo lắng.
Tôi và anh ngồi ở bên trong một góc khuất của quán, anh kêu 1 kết bia ra và vài món nhắm, và chuyện của 2 thằng đàn ông bắt đầu. Anh rót đầy li của tôi và anh
- Uống đi rồi nói chuyện dể hơn – anh yêu cầu tôi
- Dạ
- mày có iu em tao ko – anh chỉ thẳng vào mặt tôi
Tôi bây giờ ko còn gì để mất nữa, tôi chỉ còn có em, tôi ko thể đánh mất em
- Có – tôi trả lời dứt khoát
- vậy tại sao mày làm điều đó với nó, tại sao mày phản bội nó – từng tiếng của anh khứa vào tim tôi, làm lòng tôi dày vò hơn bất cứ lúc nào khác
- nó ko phải em ruột tao, nhưng tao thương nó như đứa em ruột của mình vậy mày hiểu ko – anh tiếp tục nói
- em biết !
- mày biết nó yêu mày nhiều lắm ko – anh tiếp tục tra tấn tôi bằng những từ ngữ khiến trái tim tôi tan nát
- à.....ừm.....- tôi lấp bấp
- từ lúc nó thấy cảnh tượng mày với con nhỏ đó, nó đả khóc suốt đêm, tao khuyên thế nào cũng ko được
Trái tim tôi tan nát, khi nge anh nói về em, anh xin lỗi, anh xin lỗi anh sẽ ko bao giờ để em khóc như vậy thế đâu
Tôi đả say, đả nói hết tất cả cho anh biết, anh nhìn tôi đầy vẻ thương hại và giận dữ, nhưng anh ko đánh tôi như lúc nãy, thay vào đó là những lời an ủi tôi, anh cũng biết mối tình tay ba nào cũng đau khổ.....bởi vì anh cũng đả trải qua những điều như tôi, anh cũng kể chuyện của anh cho tôi nge, cả 2 thằng đàn ông cùng cười, cùng khóc hả hê trong mùi men của bia , của rượu, nhưng trước khi tàn cuộc nhậu thì anh nói một câu
- Mày hãy trân trọng những ngày tháng mày ở bên nó đi – từng chữ khắc sâu vào bên trong tâm trí tôi
- Là sao hả anh – tôi thắc mắt
- Hà hà ko có gì đâu, tao chỉ hù mày thế thôi, mà mày làm nó đau khổ nữa thì đừng có trách tao – anh cười thật man rợ
- Dạ em biết rồi
Hai anh em liêu xiêu bước ra khỏi quán, tôi thì vẫn còn tỉnh táo một chút nên kè anh về nhà, mà công nhận thân hình anh rắn chắt thật, những hình xăm phủ bích cánh tay khiến tôi lúc trước rất sợ, nhưng bây giờ tôi hiểu ra anh là một người rất tình cảm, rất iu em gái mình..............
- đoan mở cửa – một tay vịnh anh, một tay gõ cửa
1 phút sau em chạy lon ton từ nhà sau ra mở cửa “ cạch” tiếng mở cửa van lên
- anh nhậu hả - em ngắt vào eo tôi một cái đau điếng
- ừm mở cửa ra anh dìu ảnh lên phòng cái
- ừm – mở cửa ra nếp qua một bên
Dìu anh lên phòng tôi bước loạng choạng xuống nhà, vì hơi men đả ngấm sâu trong người, em đang ngồi đó xem tv gương mặt hồn nhiên đả trở lại với em, tôi bước lại sau em, ôm siết chặt em
- anh xin lỗi, anh sẽ ko để nước mắt em rơi thêm một lần nào nữa đâu
- biết thế thì tốt – em trả lời lạnh lùng
- ừm thôi anh về à
Nói vậy thôi chứ sao tôi về nhà với cái bộ dạng này, kiểu này mà về một là zô bịnh viện vì xe tông, 2 thì bị mẹ đập cho mày lếch, đang suy nghỉ xem mình sẽ bị gì thì .......Bốp......nguyên cái đầu đập vào tường. Em hốt hoảng chạy lại tôi miệng luôn kêu
- anh.....anh có sao ko.....tỉnh dậy đi
Hình ảnh của em bắt đầu mờ dần, mờ dần trong cái khoảng tối hư vô...............................
Nheo mắt thức dậy sau một lúc mơ màng trong giấc ngủ, nhìn sang một bên đó là em, em đang úp mặt xuống giường gương mặt đầy lo lắng cho tôi, mồ hồi lấm tấm trên mặt, vội lấy tay lao đi những giọt mồ hồi ấy cho em, em mở mắt nhìn tôi cái giọng đầy lo lắng
- anh tỉnh rồi hả - em dụi mắt
- ừm, sao em ngồi ở đây
- thì lo cho anh chứ gì, tự nhiên nằm phịch xuống đất ngủ sợ luôn – trách tôi
- anh xin lỗi – nhẹ nhàng lấy tay vuốt lên má em
- anh mà cũng biết lổi nữa à – em gạc tay tôi qua
- thật mà, mà mấy giờ rồi – tôi hỏi em
- 5h chìu rồi
- cái gì – tôi hét lên
- sao vậy
- thôi anh về - tôi chào em
Nắng chìu buôn xuống, ánh nắng màu vàng hoe chiếu rọi xuống những con đường, từng tán lá cây vàng úa đả lìa khỏi , những cành cây khô héo, từng giọt mồ hôi từ trên trán tôi rơi lọp đọp xuống đường, sau một hồi chạy bộ thì tôi cũng đả về tới nhà, đẩy cửa vào thấy cả nhà đang ngồi trên chiếc bàn, chỉ còn có tôi là chưa có ở đó, thấy tôi về ba đứng dậy
- Minh vào đây, ba cần nói chuyện với con
=> Mục Lục :
__________________________
=>Trang chủ